Thứ Ba, 21 tháng 10, 2014

RU NGƯỜI....



Cố quên đi nhưng chập chờn vẫn nhớ.
Cố quay về dĩ vãng mãi ra đi.
Chiều cứ đến đâu người xưa biền biệt .
Thu vẫn về mang sầu nhớ khôn nguôi..
Ngủ đi em dù đất trời nghiêng ngả .
Xác tơi bời khắp nẽo chốn ta đi .
Tình ngả rẻ quanh co người muôn mặt .
Nước non nầy đâu phải của riêng ai .?
Em hãy ngủ cho trời đêm u ám .
Cho sao mờ trăng lặn bước ta đi .
Dù vẫn biết em người đang khắc khoải .
Hãy ngủ đi quên thân phận làm người .
Mưa rơi xuống nên em buồn giấc ngủ .
Hỡi tâm hồn khát vọng chút niềm tin .
Tình âm ỉ nơi tim người rỉ máu .
Đã nằm yên trong quằn quại lòng đau .
Xin hãy ngủ trong niềm đau vô tận .
Trong tiếng cười tan nát kiếp vong nô .
Mặc nơi ấy giòng đời đang rên siết .
Một vùng đen ôm kín trái tim khô .
Ngủ đi em cho mây về kết tụ .
Thấy mưa về trong khát vọng tình thương .
Thôi hãy ngủ xin trời đêm mau sáng .
Gói tâm tình theo dĩ vãng trôi đi .
Mai thức dậy ta người ôm mộng mị .
Sống như hồn rong đuổi cứ ngẩn ngơ .
Trên từng bước bên vỉa hè cuộc sống .
Tình rác rưởi thân cũng chẳng còn gì .
Dù chơi vơi nơi giòng đời oan nghiệt .
HÃY NGỦ ĐI CHO QUÊN LỐI QUAY VỀ .............


.... ViếtVang ....

0 nhận xét:

Đăng nhận xét