Xót xa (15.10.2001)
Từ ngày ấy, trái tim này khô héo
Kiếp tôi đày, theo mấy ngả say sưa
Lòng thương xót chất đầy trong ngõ tối
Ảnh trăng rằm, soi lạc bước phương xa
Lời nức nở van nài từ vô vọng
Chốn xa vời, thương mấy kẻ chân cao
Tình bỏ ngỏ, chìm sâu mang dĩ vảng
Bóng thiên đường cho ảo ảnh nhân gian
Bầy nai nhỏ, rưng sầu tìm khao khát
Suối nước trong, nay dần đã cạn khô
Bác tiều phu, ngơ ngẩn lê từng bước :
Nước non đầy, sao nặng gánh lòng đau
Vết thương lòng, năm tháng quay về mãi
Dấu tình đầy, ai gợi lại niềm đau
Tình bố thí, cho bầy thơ nhỏ dạiBạc trắng đầu, mong từng phút ban ơn
Cầu Xin (1992)
*Đừng bỏ tội, vì mùa đông giá rét.
Màu thời gian
Niềm đau dấu kín (23/01/2008)
Kiếp tôi đày, theo mấy ngả say sưa
Lòng thương xót chất đầy trong ngõ tối
Ảnh trăng rằm, soi lạc bước phương xa
Lời nức nở van nài từ vô vọng
Chốn xa vời, thương mấy kẻ chân cao
Tình bỏ ngỏ, chìm sâu mang dĩ vảng
Bóng thiên đường cho ảo ảnh nhân gian
Bầy nai nhỏ, rưng sầu tìm khao khát
Suối nước trong, nay dần đã cạn khô
Bác tiều phu, ngơ ngẩn lê từng bước :
Nước non đầy, sao nặng gánh lòng đau
Vết thương lòng, năm tháng quay về mãi
Dấu tình đầy, ai gợi lại niềm đau
Tình bố thí, cho bầy thơ nhỏ dạiBạc trắng đầu, mong từng phút ban ơn
Cầu Xin (1992)
*Đừng bỏ tội, vì mùa đông giá rét.
Đừng bỏ tôi, những bước đi dại khờ.
Thà là chim, trên rừng xanh hoang vắng
Thà làm mây, để bay bốn phương trời.
Đừng quên tôi, như quên tình xưa cũ.
Đừng quên tôi, vì tôi vẫn đợi chờ.
Đừng yêu tôi, trong tình yêu tuyệt vọng
Đừng tin tôi, vì tôi chẳng còn gì
Đến với tôi, xin tình yêu tha thiết
Hãy cho tôi, tôi đã mất cuộc đời
Xin hãy cứu dùm tôi, đang chới với
Hãy đưa tôi sống lại, buổi ban đầu
Xin cho tôi, mắt mờ trong mòn mỏi
Cho tôi xin, vang vọng tiếng kinh cầu
Mai đời hết, cho xin làm tượng đá.
Đứng trơ trơ, trông số kiếp phận mình*Thà là chim, trên rừng xanh hoang vắng
Thà làm mây, để bay bốn phương trời.
Đừng quên tôi, như quên tình xưa cũ.
Đừng quên tôi, vì tôi vẫn đợi chờ.
Đừng yêu tôi, trong tình yêu tuyệt vọng
Đừng tin tôi, vì tôi chẳng còn gì
Đến với tôi, xin tình yêu tha thiết
Hãy cho tôi, tôi đã mất cuộc đời
Xin hãy cứu dùm tôi, đang chới với
Hãy đưa tôi sống lại, buổi ban đầu
Xin cho tôi, mắt mờ trong mòn mỏi
Cho tôi xin, vang vọng tiếng kinh cầu
Mai đời hết, cho xin làm tượng đá.
Xuôi dòng đời trong nỗi niềm lặng lẽ,
Thu vẫn buồn, đông cũng lạnh hơn xưa.
Thời gian mãi, cứ chất đầy nỗi nhớ,
Dư âm nào, còn đọng tiếng đâu đây.
Người bỏ lại, bao niềm tin ngây dại,
Sống bơ vơ, ôm mộng cũ xa vời.
Sắc màu nhớ làm đau thêm kỷ niệm,
Gió mưa về, càng đậm nét tương tư.
Trời nhân thế, đưa đời người lưu lạc,
Giữa thiên đường không một bóng yêu thương.
Tình ấp ủ trên nỗi đau còn lại,
Mãi quay về, theo gió lạnh từng đêm.
Đời thoi thóp, nơi hình hài gầy guộc,
Toé bạc đầu, mang hoài bão ngu ngơ.
Rồi sương xuống, ngày càng thêm bạc trắng,
Gió heo về, làm lạnh héo hồn vương.
Từng con xoáy, xua tan màu hy vọng,
Dấu tích buồn, ai còn lại nơi ai.
Vang_việt
Niềm đau dấu kín (23/01/2008)
Quê hương ơi ! Nuôi ta từ thuở bé ...
Có đau lòng, xin đừng xoá dấu xưa.
Người hãy nhớ, chim uyên kia mõi cánh,
Nơi xứ lạ, khóc thầm kẻ tha hương.
Ai ra đi, ôm mối sầu tuyệt vọng,
Kẻ nát lòng ! ôi nuốt hận mà vui.
Thì đã lỡ, âu đừng cho số phận,
Nén tâm tình, người bớt nỗi đau thương.
Quê hương ơi ! có còn trên đất mẹ,
Đám con nầy tan nát, kẻ nát tan.
Xin khẩn nguyện, quay về bên gối mẹ,
Cho ấm tình lòng mẹ, buổi fân ly.
Ta còn mẹ, trong niềm đau dấu kín,
Trời thương nhớ, như chết lịm lúc nào.
Loài người hỡi ! sao nhiều nỗi bất hạnh,
Thế gian này ! sao nhiều cảnh gian truân.
VietVang
15:25
Bâng khuâng
Người bâng khuâng, trong ánh mắt thăm dò,
Từ xa cách đến giờ Em vẫn ốm,
Tim quặng thắt, miệng mĩm cười dí dỡm,
Ốm như Em cho đỡ tốn không gian.
Rồi mai kia mốt nọ đến Thiên Đàng,
Trông ốm yếu Chúa lại mời vào trước,
VietVang's wife
Từ xa cách đến giờ Em vẫn ốm,
Tim quặng thắt, miệng mĩm cười dí dỡm,
Ốm như Em cho đỡ tốn không gian.
Rồi mai kia mốt nọ đến Thiên Đàng,
Trông ốm yếu Chúa lại mời vào trước,
VietVang's wife
0 nhận xét:
Đăng nhận xét