Thứ Bảy, 3 tháng 3, 2012

SUY NIỆM


Trong truyền thống Thánh kinh cũng như trong hầu hết các tôn giáo, núi cao thường được xem như là nơi gặp gỡ giữa Trời và Đất, giữa Thần linh và con người. Những mạc khải quan trọng trong Kinh Thánh đều diễn ra trên núi cao. Môsê đã được kêu mời lên núi Sinai để gặp gỡ Yavê Thiên Chúa và đón nhận lề luật cho dân riêng. Elia đã dòng dã 40 đêm ngày lên Horeb để gặp Chúa; Elisê cũng lên Carmel để gặp Chúa; và Chúa Jesus cũng khởi sự đời công khai bằng 40 đêm ngày chay tịnh trên núi cao, rồi trong ba năm sứ vụ, Ngài vẫn thường lặng lẽ một mình lên núi để cầu nguyện.
Trong Tin mừng hôm nay, Chúa Jesus đã đưa ba môn đệ thân tín nhất lên Thabor để tỏ vinh quang của Ngài cho các ông. Từ trên núi cao, Phêrô, Giacôbê, Gioan đã nhận ra con người và sứ mệnh của Chúa Jesus. Từ trên đỉnh cao, các ông thấy được vinh quang của Ngài như một lời hứa được thực hiện, như thành tựu của một sứ mệnh, như đích điểm của một con người, và con đường thập giá dẫn tới vinh quang.
Trong hành trình đức tin, cũng có những giây phút chúng ta được đưa lên núi cao để gặp Chúa, núi cao của Thánh lễ, của khung cảnh đạo đức, núi cao của những giờ phút dành cho việc cầu nguyện. Nhưng chúng ta không lên núi để ở đó mãi, mà là để trở lại với cuộc đời với muôn thử thách, đắng cay, với những gặp gỡ từng ngày. Chấp nhận cuộc sống với tinh thần lạc quan, chấp nhận chiến đấu mà không buông xuôi bỏ cuộc, sống như thể là tiếp tục con đường Chúa Jesus đã đi qua. Chấp nhận những người anh em chúng ta gặp gỡ trên đường đi, chấp nhận những khác biệt, những bất toàn của người anh em đồng hành, sống như thể là dõi bước theo đường Chúa đã đi qua.
Xin ánh sáng Phục sinh của Đức Ki Tô luôn dẫn bước chúng ta trên đường, để chúng ta biết đón nhận và sống trọn từng phút giây cuộc sống.
Xin ánh sáng Phục sinh của Đức Ki tô chiếu dọi và hướng dẫn cuộc hành trình đức tin của chúng ta được tiếp tục trên dấu chân của Ngài.
PK

0 nhận xét:

Đăng nhận xét