Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2013

Thơ Hùng noir

ĐÊM.

Đêm, anh vào chiến cuộc,

Mẹ chong đèn lo âu

Chị mõi mòn trông đợi,

Tuổi xuân vội qua mau.

Đêm , con thơ bế bồng

Giấc ngủ còn chìm sâu

Ào nhanh xuống hầm trú,

Đại bác bắn từ đâu.

Đêm , làng quê bốc cháy

Lửa hung tàn thiêu rụi

Bao mái ấm sum vầy

Khăn xô giờ phủ trắng.

Đêm , bạn bè ra đi

Thư tình chưa kịp gởi

Chiến trường xa nằm xuống

Để lại mối tình si.

Đêm, hoan hô đả đảo,

Truất phế và xưng vương,

Lọc lừa và giả dối,

Chia cách và đau thương.

Đêm , vội vã chia tay

Anh lên thuyền vượt biển

Mẹ lâm râm nguyện cầu

Nước mắt cạn từ lâu.

Đêm, mong trời mau sáng

Cho con về với Mẹ,

Cho quê nghèo ngập nắng,

Lúa vàng đầy sân phơi.

Đêm dài sẽ trôi qua,

Đau thương chỉ một thời.

Muôn tia nắng bình minh,

Reo vui chào ngày mới.

Hữu Hùng

0 nhận xét:

Đăng nhận xét