Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2012

Thơ VIẾT-VANG



NỔI LÒNG NGƯỜI ĐI


Từ đâu hát, nghe sao mà nức nở

Tiếng ca buồn, ôi nhớ quá Huế ơi

Quê hương bỏ lại, thôi đành đoạn

Hò Huế ù ơ, vẫn đoạn tình


Hương bay phố củ, YÊU từ nhỏ 

Chuông đổ Trường Xưa, chăng nhạt nhoà 

Đông Ba vắng lặng, khi chiều xuống 

Bến ngự xôn xao, bóng Nhạn Hồng




Trường Tiền, gảy nhịp cầu năm đó

Sóng cuộn, sông Hương lộn máu đào

LÒNG MANG TRĂN TRỞ, TỪ XA VẮNG

Thương mãi tình quê, HUẾ nghẹn ngào


Mùi hương thoang thoảng, chùm khế ngọt 

Lan toả, trên từng nổi ước mơ 

Ngày đi, không chút lời giả biệt 

NÊN LÒNG UẤT NGHẸN, MÃI KHÔNG THÔI.......


( ViếtVang..LongXuyên..20.11.2012 ) 






0 nhận xét:

Đăng nhận xét