PHỐ XƯA
(Một buổi chiều lang thang Sàigòn)
Chân bước rã rời trời chợt tối..
Mình một lang thang phố đêm về.
Cuối ngã lưa thưa người qua lại
Anh đèn mờ nhạt dáng hình xưa.
.-. .-.
Xót xa từ đâu quay về lại.
Thấp thoáng người đi quá hững hờ.
Thương nhớ sầu nguôi theo dĩ vãng.
Trống vắng đêm đêm lạc lõng tình.
.-. .-.
Tượng đá công viên như muốn khóc.
Trong nổi niềm đau mỗi oán hờn.
Ghế đá lạnh câm sao đè nặng.
Một đám hồn oan tận đáy mồ.
.-. .-.
Mưa ơi,sao đành rơi xuống mãi ?
Thảm cỏ xanh xao xuyến cỏi lòng.
Quán sá say sưa người nghiêng ngả.
Quên người quên hết cả tình xưa.
.-. .-.
Con đường phố cũ còn in dấu..
Bóng MẸ trên cao mãi đứng nhìn.
Này em hởi' Sàigòn sao bổng lặng.
Chuông Thánh Đường nay cứ vọng về đêm..
Thánh Thần ơi, dẫn lối đàn chiên lạc..
Ánh sáng ôi, soi đường kẻ bước đi..
.-. .-.
Ai đi thất thểu về cuối phố ?
Lủi thủi mình khuya chẳng còn gì..
Đèn phố người đi ÔM kỹ niệm.....
Một nửa lòng đau,' nửa chết dần.''.''.''
...ViếtVang.....
0 nhận xét:
Đăng nhận xét